Hedwig Kohn (Sinh ngày 5/4/1887) là người phụ nữ tiên phong trong lĩnh vực Vật Lý và là một trong ba người phụ nữ đạt học vị cao nhất về Vật Lý học trước thế chiến thứ hai.
Là một phụ nữ Do Thái sống ở Đức Quốc xã, Kohn bị cấm khỏi vị trí giảng dạy vào năm 1933. Cô đã dành vài năm tiếp theo để hoàn thành các hợp đồng nghiên cứu về vật lý công nghiệp trước khi chạy trốn sang Mỹ vào năm 1940.
Tuy nhiên trong suốt thời kỳ Đức Quốc xã thì bà và hai nhà Vật lý học này là Lise Meitner và Hertha Sponer phải rời khỏi Đức.
Doodle trên trang chủ của Google |
Được sinh ra tại Breslau, một tỉnh thuộc Sliesia, Kohn là con gái của ông Georg Kohn một thương gia chuyên buôn vải và bà Helene Hancke.
Hedwig tham gia học đại học tại Breslau vào năm 1907 và là một trong trong người phụ nữ học khoa Vật Lý. Sau đó, bà đạt được bằng tiến sĩ vào năm 1913 và được trở thành trợ lý của Lummer.
Bà thường xuyên cư trú tại viện Vật Lý học của trường Đại Học trong suốt thế chiến thứ nhất cho đến khi đạt được học vị Habilitation ( Học vị cao nhất của Đức) vào năm 1930.
Là một phụ nữ Do Thái sống ở Đức Quốc xã, Hedwig Kohn bị cấm khỏi vị trí giảng dạy vào năm 1933.
Bà đã dành vài năm tiếp theo để hoàn thành các hợp đồng nghiên cứu về vật lý công nghiệp trước khi trốn sang Mỹ năm 1940.
Ở đó, bà trở lại với niềm đam mê của mình, giảng dạy tại Đại học Phụ nữ của Đại học Bắc Carolina và Đại học Wellesley ở Massachusetts cho đến năm 1952. Sau khi nghỉ hưu khỏi lớp học, Kohn đảm nhận vị trí nghiên cứu viên tại Duke.
Trong tầng hầm của tòa nhà vật lý học trường học, nơi đặt phòng thí nghiệm của bà, bà đã hướng dẫn các sinh viên tiến sĩ trong nghiên cứu của họ trong khi tiếp tục công việc của mình trong quang phổ ngọn lửa, thứ gì đó cô đã bắt đầu vào năm 1912.
Những cống hiến cho khoa học
Kohn học tập từ Lummer về việc xác định về định lượng cường độ ánh sáng, cả từ các nguồn bảng rộng - như "vật đen" (black body) và các vạch phát xạ rời của nguyên tử và phân tử.
Bà tiếp tục phát triển các phương pháp tương tự và nghĩ ra nhiều cách trích xuất thông tin từ các phép đo cường độ và các hình dạng đường phát xạ khác nhau.
Cô đã viết 270 trang trong văn bản vật lý hàng đầu của những năm 1930 - 1940 ở Đức, và nhận được một bằng sáng chế cũng như viết nhiều bài báo trên các tạp chí khoa học, một số trong đó vẫn được trích dẫn vào những năm 1980.